Nguyện cho chúng sanh đồng thành Phật Đạo

Dục Hải Hồi Cuồng – Phần 1- Những câu chuyện nhân quả do dâm dục tạo nên

CategorIes:

By

·

4–6 phút

Đối với người tu Phật đạo, dâm dục là một trong những trở ngại lớn mạnh nhất, vì tự thân tạo bằng xác thịt, nên tâm trí cũng đi tìm xác thịt để thỏa mãn tự tánh “nhục” (thịt) của thân xác. Người hành giả nếu vượt qua được cửa ải này, thì có lẽ một chân đã gần với cõi trời, cõi Phật.

Độc giác gần nữ am mà hoàn tục

Chân quân xa thán phụ nên thăng thiên

– Khóa Hư Lục, Trần Thái Tông-

Độc giác là một vị tu hành đơn độc, có lẽ có đã có những thành tựu nhất định, nhưng vì do gần nữ sắc, nên đã hoàn tục, tất cả giới hạnh đều đánh mất. Chân quân là một người tu tiên, thầy của ông muốn tìm hiểu ai là người có thể đắc đạo nên dùng than mà tạo thành một nữ nhân tuyệt thế, người đệ tử nào chạm vào người nữ nhân này tay đều bị than đen ố tay, duy chỉ có chân quân nhất quyết ngay thẳng, không còn để ý sắc dục thế gian nên không chạm họ nữ nhân kia, nhờ đó được thầy tin tưởng truyền đạt bí kiếp, sau này được thăng thiên lên cõi trời.

Trong Tiểu bộ kinh (kinh Nikaya) có câu chuyện tiền thân Đức Phật kể rằng: trong núi nọ có một vị tu hành rất tinh tấn, đã đạt được thần thông có thể bay giữa hư không như loài chim phụng. Một hôm bay ngang qua cung điện thì được nhà vua mời xuống để cung dưỡng thực phẩm và mời ở lại, sau đó vị này vì nhân duyên đã thấy thân thể không vải che thân của vị hoàng hậu Từ Tâm, vì ái dục phát sinh, thân thể nặng trĩu nên mất hết mọi thần thông, không thể phi thăng bay về núi. Vị này sau đó đã trải qua vô vàn nguy hiểm, sợ hãi với nữ sắc nên giác ngộ, quyết từ bỏ nữ sắc, từ đó thần thông trở lại và bay về núi.

Đây chỉ là một trong nhiều câu chuyện trong kinh điển nhà Phật nói về sự nguy hại của ái dục sắc pháp.

Cuốn sách Dục Hải Hồi Cuồng (ngăn cơn sóng dục) của An Sĩ Toàn Thư là một cuốn sách hay về nhân quả do dục ái mang lại. Trong đó đề cập nhiều câu chuyện nhân quả tại Trung Quốc Đại Lục từ thời cổ kim đến nên để nhắc nhở người khác. Sách có cách kể chuyện đơn giản, đi thẳng vào câu chuyện. Phần một của sách là các tập hợp chuyện, phần hai là hướng dẫn cách người đối trị. Tuy nhiên tôi thấy phần một hay hơn và nó đã là một phương thức hữu hiệu để đối trị tâm dục rồi, còn phần hai có nội dung tương đối rườm rà, mang tính chủ quan của tác giả và thời đại, nhiều lời dạy trong đó không còn tính thực tế trong thời đại ngày nay, có thể đọc để tham khảo, nhưng nên quay về cách đối trị ái dục do Đức Phật hướng dẫn thì tốt hơn.

Dù cho có trải qua vạn kiếp sống, con người nếu không trị được tham dục thì vẫn cũng chỉ là con người, không thể lên được bậc thánh, thậm chí có thể bị đọa lạc nếu nghiệp chướng nặng nề. Do đó, tôi xin chia sẽ những câu chuyện nhân quả trong sách, để cùng nhau răn đe vậy:

Mạo Tung Thiếu

Tiên sinh Mạo Tung Thiếu người huyện Như Cao, tỉnh
Giang Tô, vốn tên là Mạo Khởi Tông. Vào năm Kỷ Mùi,
tiên sinh dự thi không trúng tuyển, quay về lo việc chú giải
sách Thái Thượng cảm ứng thiên. Đến câu “Thấy vợ người khác
xinh đẹp”,ông hết sức lưu tâm chú giải ý nghĩa chỗ ấy thật
kỹ lưỡng [để khuyên răn người]. Lúc đó, người trợ giúp việc
ghi chép bản thảo cho ông là một thầy giáo được ông mời
đến, tên La Hiến Nhạc, [có biết việc này].
Về sau, La Hiến Nhạc về quê ở Nam Xương. Vào tháng
giêng năm Mậu Thìn thuộc niên hiệu Sùng Trinh, La Hiến

Nhạc nằm mộng thấy một ông lão trang phục ra dáng đạo
nhân, có hai thiếu niên theo hầu hai bên. Lão nhân tay cầm
một quyển sách, gọi thiếu niên đứng hầu bên trái bảo đọc lên.
La Hiến Nhạc chú ý lắng nghe, nhận ra chính là phần chú giải
câu “Thấy vợ người khác xinh đẹp” do tiên sinh Mạo Tung Thiếu
biên soạn trước đây. Thiếu niên ấy đọc xong, lão nhân nói:
“Đáng thi đỗ lắm.” Tiếp đó lại gọi thiếu niên đứng bên phải,
bảo làm một bài thơ vịnh. Thiếu niên ấy lập tức đọc thơ rằng:


Tham lam muốn bẻ quế cung Hằng,
Đâu biết trần lao sắc tức không.
Thấu rõ thế gian toàn huyễn tướng,
Bảng vàng tên ngọc khắp trời hồng.


La Hiến Nhạc tỉnh mộng, tin chắc rằng Mạo tiên sinh sẽ
thi đỗ, liền đem giấc mộng ấy kể lại với đứa con trai. Đến kỳ
thi năm ấy, quả nhiên Mạo Tung Thiếu đỗ tiến sĩ, sau làm
quan thăng đến chức Hiến phó.

Bình luận về bài viết này